trang_bong Thống chế lục quân
Tổng số bài gửi : 329 Join date : 28/06/2009 Age : 26
| Tiêu đề: Những mảnh bát vỡ Thu Jul 02, 2009 10:58 am | |
| Chiếc bát sứ sáng bóng lại được trang trí hoa văn rất trang nhã. Mẹ quý lắm...
- Choang.
Chiếc tô sứ rơi xuống nền nhà vỡ tan thành từng mảnh nhỏ. Con bé giúp việc ngước ánh mắt sợ sệt và khuôn mặt tái nhợt nhìn mẹ tôi. Vì nó biết đây là chiếc tô cuối cùng trong bộ bát đĩa mà trong một lần đi công tác bên Trung Quốc mẹ đã vất vả mang về. Chiếc bát sứ sáng bóng lại được trang trí hoa văn rất trang nhã. Mẹ qúy lắm nên đã rất nhiều lần dặn cả tôi và con bé:
- Rửa dọn phải cẩn thận, cái gì vỡ thì mua lại được, chứ cái tô sứ Sơn Đông vỡ có tiền cũng khó mà sắm lại đấy.
Giờ thì chiếc bát mẹ yêu quý và kỳ công gìn giữ đã vỡ tan tành dưới nền nhà. Tôi nghĩ mẹ sẽ mắng cho con bé một trận nên thân nhưng điều tôi không ngờ đã xảy ra:
- Vỡ rồi thì thôi, cháu lấy cái hốt rác hốt những mảnh bát vỡ cho vào cái chậu nhôm cũ để ngoài sân cho cô.
Trên khuôn mặt phúc hậu của mẹ thoáng một vẻ tiếc nuối. Tôi đoán chắc mẹ sẽ giữ những mảnh bát vỡ lại để làm kỷ niệm.
Tối hôm đó, ăn cơm xong, tôi thấy mẹ không về phòng xem ti vi như mọi hôm mà lên lầu cầm xuống mấy tờ báo cũ. Tò mò, tôi ngó theo những bước chân của mẹ. Mẹ đi ra sân, ngồi xuống bên cái chậu nhôm cũ rồi trút những mảnh bát vỡ vào tờ báo cuộn lại…cho vào thúng rác.
- Con tưởng mẹ giữ lại làm kỷ niệm chứ? Vứt vào thùng rác thì việc gì mà mẹ phải gói ghém kỹ vậy.
Nghe tôi hỏi vậy, mẹ lườm tôi một cái, nửa yêu thương, nửa trách cứ:
- Nếu mà không gói lại ngộ nhỡ mấy đứa trẻ con chuyên đi lượm ve chai sờ vào đứt tay chảy máu thì có phải khổ cho chúng không.
Mẹ xách túi rác đi ra ngõ. Tôi đứng lặng nhìn theo cái sống lưng gầy của người. Mẹ tôi là thế. Không nỡ làm đau dù chỉ là một chiếc lá. Và với những mảnh bát vỡ mẹ đã dạy tôi một bài học quý giá về tình người. | |
|